Quận 4 hiền hay dữ? – Báo Thanh Niên

Quận 4 sài gòn

Sự tương phản kỳ lạ

Khi còn học cấp 3 tại một trường trung tâm ở TP.HCM, tôi quen rất nhiều bạn ở quận 4. Đặc điểm chung của những người bạn này là học lực giỏi, nhân cách tốt, có nề nếp, có giáo dục.

Mặc dù sống ở khu vực chửi thề, cãi cọ, nói tục rất phổ biến nhưng tôi chưa bao giờ nghe những người bạn sinh ra và lớn lên ở Quận 4 nói những hành vi vô đạo đức ngày đó. Đến thăm nhà bạn bè, tôi hiểu thêm rằng nội quy, giáo dục và nề nếp gia đình là những yếu tố quan trọng trong việc giáo dục con cái. Bước vào nhà, cánh cửa đóng lại sau lưng, như thể anh đã bỏ lại thế giới hỗn loạn bên ngoài. Tôi đã từng ngồi hàng giờ nghe bố đứa bạn thân dạy làm người, nghe những câu chuyện cổ tích hay… Ngay bên ngoài nhà bạn cũng có những người bán hàng chửi thề, cãi cọ. .Rồi bước chân ra khỏi nhà bạn, tôi phải chạy xe vất vả trong con hẻm nhỏ có chợ nên có lúc đụng vào thì bị mắng, có lúc thì được giúp đỡ. Nếu chẳng may bị ngã hay va phải thúng bán hàng bên đường.

Tôi biết nhiều bác sĩ, kỹ sư, giảng viên, giáo viên, doanh nhân thành đạt, thậm chí nổi tiếng, lớn lên trong khu lao động nghèo phường 4.

Một điều thú vị nữa là tại vùng đất khét tiếng này lại là một trong những khu vực có nhiều chùa chiền nhất TP.HCM. Hầu như đường nào trong vùng này cũng có chùa, dọc hai ba con kênh, cạnh những ngôi nhà đông đúc ồn ào của những xóm lao động nghèo.

Ngược lại cũng đáng ngạc nhiên không kém, những ai từng biết Phố 20 Yards (một con hẻm gần Phố Hoàng Gia, p. 9) đáng sợ như thế nào sẽ có thể ngạc nhiên trước nơi mà ngày nay được coi là con phố ăn vặt nổi tiếng của Sài Gòn.

Hẻm sâu, người đông

Nhớ ngày ấy dọn về Quận 4 còn ngại ngần, nay thấy duyên đến nơi. Cho đến nay, tôi không có ảnh hưởng xấu, nhưng tôi chỉ cảm thấy mình biết và học được rất nhiều về những người lao động bình thường ở đây, đặc biệt là những người lao động bình thường ở đây và lòng biết ơn, ý thức, lòng tốt vị tha của mọi người. Sài Gòn nói chung. Trong trường hợp này, màu da, sự lịch sự và tinh tế trong cách cư xử với nhau đôi khi có thể rất không phù hợp.

Khi tôi đang mang thai. Một buổi sáng, người chồng đi làm thì xe hết xăng. Thấy tôi loay hoay, người hàng xóm nói: “Mày để đó đi để tao chạy đi mua xăng”. Sau đó, anh ấy đạp xe đi mua xăng và đưa cho tôi trên ô tô. Em cảm ơn bác, bác góp tiền xăng, bác góp thêm tí nữa gọi bác mua xăng giúp. Người hàng xóm từ chối, và nói điều gì đó khiến tôi xấu hổ, xấu hổ về công lý của mình. Người chú nói: “Nào, có tiền tao cũng mua dầu, tao thấy nó có bầu thì tao giúp. Hàng xóm, xin tiền làm gì!”.

Khi tôi sinh đứa thứ hai, đứa lớn không chịu rời mẹ nên tôi không ở với mẹ ruột để chăm sóc. Sau khi sinh con, cô ấy về thẳng nhà. Trong vài ngày, cha mẹ đã đến giao thức ăn và chăm sóc chúng. Những người hàng xóm bên cạnh nhìn cô gõ cửa khi cô đang nấu một nồi cá nấu tiêu nóng hổi, ​​thơm mùi nghệ và đôi khi là trái cây và rau. Không còn cách nào khác, bà buộc lòng phải lấy, nói: “Anh coi em như con gái, thấy em độc thân nên anh đi chợ, nấu cơm, cất kho”.

Có ông hàng xóm tuổi ngoài 70 vẫn đẩy xe hoa quả khắp hang cùng ngõ hẻm. Mấy hôm chân giò bán không được, chiều tối tôi đẩy xe về, cả xóm xúm lại mua hết hàng.

<3 Họ có thể hung dữ và hung dữ ở nơi giang hồ nào mà họ không biết, nhưng họ rất tử tế với hàng xóm và dành sự tôn kính vĩnh cửu cho những người họ yêu thương.

Vậy đấy, đôi khi ranh giới giữa cái thiện và cái ác thật mong manh và mờ nhạt, nhất là ở một thành phố mà cái cũ và cái mới đan xen và đổi thay từng ngày…

Related Posts